Mọi người có bị “lụy” khi chia tay công việc đầu tiên hông?

Tui thì có nha.

Tui ra trường đến nay đã được 6 năm và đã trải qua 3 lần đổi việc (tức là hiện tại đang làm công ty thứ 4 á), nhiều heng!

Thời gian ngắn nhất là 1 năm. Còn lâu nhất là ở công ty đầu tiên: 2 năm 8 tháng.

Để tui kể bạn nghe, tui quê Bình Định, học Đại học ở Đà Nẵng và cuốn gói vào Sài Gòn ngay khi vừa ra trường. Định hướng của tui là biên kịch, nhưng vì *lý do cá nhân* (chuyện dài nên tui sẽ để dành bài post riêng nha) tui đã chọn Truyền thông – Marketing để làm fulltime, đơn giản vì đó là chuyên môn tui giỏi nhất.

Thời điểm đó, tui xem công việc fulltime đúng nghĩa chỉ để kiếm tiền, giúp tui theo đuổi thứ mình thích mà không làm gia đình lo lắng, nói thẳng ra là để lấy ngắn nuôi dài í.

Nhưng mọi thứ nằm ngoài sự kiểm soát của tui, khối lượng công việc siêu nhiều, thời gian làm việc từ thứ 2 đến thứ 7, OT liên tục… lấy mất 80% năng lượng mỗi ngày của tui rồi. Tui hông còn nhiều thời gian và sức lực cho ước mơ của mình nữa.

Tăng ca ở công ty như cơm bữa, công việc đòi hỏi tui phải update rất nhiều kiến thức chuyên ngành. Mỗi lần OT tui đều tự hỏi “sao tui lại ở đây? rõ ràng tui có mục tiêu khác khi vào Sài Gòn mà?”. Những lúc như vậy tui sẽ nghĩ đến chuyện nghỉ việc, suy nghĩ đó đã nảy mầm từ 2 tháng thử việc cơ!

Cứ xuất hiện mỗi lần công việc dày đặc, rồi lại bị những phút giây vui vẻ dập tắt.

Trong gần 3 năm làm việc, tui đã có ý định nghỉ việc không dưới 20 lần, phần vì để làm thứ mình thích, phần nhiều vì tui biết mình không còn học được gì ở đây nữa, khả năng thăng tiến gần như bằng 0.

Làm được hơn 1 năm, tui gửi đơn lần 1.

Công ty cũ của tui có quy trình nghỉ việc hẳn hoi. Muốn nghỉ việc phải “vượt qua” 3 lần phỏng vấn thì mới được duyệt đơn cơ: Giám đốc quản lý trực tiếp – Giám đốc Nhân sự và Tổng Giám đốc.

Tui “gãy” ngay ở vòng phỏng vấn đầu tiên. Tự cảm thấy mình là đứa sống khá tình cảm, sau khi nói chuyện với chị tui cảm thấy “day dứt” lắm.

Bởi công ty nhận tui vào làm khi tui vừa mới ra trường, chưa có kinh nghiệm gì, giờ đủ lông đủ cánh lại muốn bay nhảy đi nơi khác. Rồi công việc của Phòng lúc đó gần như một mình tui nắm, giờ tui nghỉ công ty phải tuyển người mới tốn rất nhiều thời gian training… Thế là tui rút đơn.

Lần 2 nộp đơn cách lần đầu tầm 1 năm, tui cũng bị “thao túng tâm lý” y vậy.

Nhưng mọi người biết đó, người ta một khi đã muốn rời đi thì việc níu giữ chỉ là đang kéo dài một mối quan hệ tạm bợ thôi.

Tui nộp đơn lần 3.

Lần này chị Giám đốc trực tiếp không cản tui nữa, chỉ là người hiểu rõ nhất tui muốn đi lắm rồi. Qua chị Giám đốc Nhân sự cũng không khó khăn lắm, đơn nghỉ việc “vượt” 2 vòng rất dễ dàng.

Cuối cùng là gặp anh Tổng Giám đốc, tui nghe nói rất nhiều người rút đơn ở vòng này.

Trong khoảng 3 năm ở đây, tui làm việc trực tiếp với ảnh khá nhiều, ảnh rất quý tui và ngược lại cũng vậy. Nên là, tui vào với tâm lý: thôi có gì nói nấy!

Tui thiệt thà nói hết những mong muốn của mình và lý do tui muốn nghỉ việc. Ảnh khuyên tui quá chời, nhắc lại những ưu ái mà công ty trao cho tui gần 3 năm qua. Tui khóc dữ lắm, vì trừ những lý do tui muốn nghỉ việc ra, mọi thứ đều ok! Nói nghe huề vốn ghê =)))

Sau 2 tiếng nói chuyện, ảnh cũng duyệt đơn cho tui kèm theo một cái note kẹp vào tờ đơn xin nghỉ việc “Sau này Trang có thể quay về nếu muốn, công ty luôn cho em cơ hội”.

Tui xúc động ghê gớm.

Kết thúc công việc ở đây, tui bắt đầu công việc vào tuần sau đó luôn – The One Radio á.

Tuần đầu tiên, tui nhớ công ty cũ khủng khiếp. Cứ buộc miệng nhắc công ty cũ quài, rồi cái gì cũng âm thầm so sánh, đại loại như chuyện:

– Công ty mới hông có nhà bếp, công ty cũ có hẳn pantry.

– Công ty mới phải trải thảm ngủ, công ty cũ có khu vực giường ngủ cho nhân viên

– Đồng nghiệp ở công ty cũ rất gắn kết, còn ở công ty mới mọi người chỉ liên hệ với nhau khi có việc

– Công ty mới không tổ chức sinh nhật cho nhân viên trong khi ở công ty cũ đó là điều bắt buộc.

Tui “luỵ” công ty cũ dễ sợ. Tui biết như dị là kỳ lắm luôn, huhu! Nhiều lần tui còn tự hỏi “sao tui lại đổi việc vậy ta?”, rồi trấn an bằng cách nhớ về lý do tui viết đơn 3 lần. Mãi gần 2 tháng sau tui mới hoà nhập chút chút.

Sau 1 năm làm việc ở đây, tui chuyển việc tiếp. Vẫn có cuộc “tâm sự mỏng” trước khi nghỉ việc nhưng mọi thứ lại rất “rốt rẻng”. Tui quyết liệt lắm, không còn “đấu tranh tâm lý” nhiều như trước.

Lần đổi việc thứ 3 cũng vậy, dễ dàng hơn rất nhiều.

Tui không còn luỵ công ty cũ như lần đầu nữa. Không phải vì 2 công ty sau không tốt bằng đâu, tui nghĩ vì thời điểm khác nhau á.

Tui có nhỏ em, lúc muốn nghỉ công ty đầu tiên cũng đắn đo dữ lắm! Nó hỏi ý kiến tui, tui dõng dạc “Lần đầu lúc nào cũng khó khăn hết á, sau này em sẽ không như dị nữa”.

Không riêng gì chuyện nghỉ việc, tui thấy việc gì cũng vậy. Lần đầu luôn khó khăn và đáng nhớ hết ha!

Giờ nghĩ lại, tui luôn thầm cảm ơn bản thân mình vì đã chiến thắng con tim để từ bỏ công việc an toàn đầu tiên để rẽ sang một hướng khác (dù hơi trễ nải). Nếu không có lần đầu nghỉ việc đó chắc tui sẽ mãi là con ếch trong cái giếng bé nhỏ thôi…

Chang Xu

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận